Mọi người bước vào sơn động, ánh đuốc chụm lại với nhau soi rõ đường đi.
"Mọi người nhìn này, có nhiều hình vẽ ở trên." Hợp Hoan chỉ lên tường đá, cẩn thận quan sát, "Giống như đều vẽ một cô nương."
"Tổ tiên Đại Việt..." Nam Cung Liêu lẩm bẩm nói, "Người trên bức tranh này giống hệt bức tranh được thờ phụng trên thuyền rồng ở Thái Miếu năm đó."
"Xem ra, tổ tiên Đại Chiếu cũng là người si tình." Vân Ca thở dài, nàng quay đầu nhìn Hoán Thần thật sâu, vì sao vận mệnh lại cố tình sắp đặt cho ta gặp ngươi trễ như thế?
"Khụ..." Hoán Thần không nhịn được ho liên tục, nàng ôm ngực, vịn tường ngồi phịch xuống đất.
"Hoán Thần?" Nhược Yên lo lắng ngồi xuống trước mặt Hoán Thần, khẩn trương nhìn gương mặt trắng bệch của nàng, "Nàng làm sao vậy?"
Mộ Ly đi đến, đặt tay lên mạch đập Hoán Thần, sắc mặt nàng trầm xuống, vừa muốn nói gì lại bị Hoán Thần ngăn lại, lên tiếng trước, "Ta chỉ hơi mệt chút thôi, từ trước đến giờ chưa từng trải qua nhiều chuyện thế này, thân thể khó chịu đôi chút, không phải ai cũng gọi ta là con mọt sách sao?"
Mộ Ly muốn nói lại thôi, nàng nhìn Hoán Thần, chỉ thấy ánh mắt ra hiệu của Hoán Thần, vì vậy Mộ Ly cương lên thân mình mỉm cười, "Tam tỷ, sau này phải để con mọt sách uống nhiều thuốc bổ, thân thể khá yếu rồi, nếu không bồi bổ chỉ sợ đi gặp Diêm Vương."
Hoán Thần cảm kích mỉm cười, "Đa tạ Mộ Ly cô nương nhắc nhở, chắc chắn Hoán Thần sẽ chú ý nhiều hơn."
Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-hai-quang/365317/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.