Mã Như Long đã say. Ngồi uống rượu cùng người mình tin tưởng thì dễ say. Mã Như Long tin Đại Uyển, cũng tin Du Ngũ. Khi một người có tâm sự không vui, gặp nhiều điều oan uổng, thì càng muốn uống rượu nên càng dễ say. Tuy Mã Như Long tin rằng sẽ có ngày y giải được mọi tội danh của mình, nhưng lúc này y không khỏi cảm thấy rất buồn bã.
Dùng chén lớn uống rượu, hết chén này đến chén kế, uống mãi rồi cũng say. Mã Như Long đã uống suốt mấy ngày nên y chắc chắn đã say. Kẻ say thường thốt ra những lời hoặc làm những chuyện mà khi tỉnh lại không nhớ rõ lắm. Dù có nhớ lại thì cũng mơ hồ như một giấc mơ, tựa như lời người khác nói, chuyện người khác làm chứ không phải của mình.
Mã Như Long nhớ mơ hồ là hình như y có nói mấy câu mà y nghĩ lại cũng giật mình. Lúc ấy ai nấy đều đã say cả, y đột nhiên cầm lấy tay Đại Uyển và nói :
- Ta cưới cô được không?
Đại Uyển bật cười, cười không ngớt, cười đến độ thở không ra hơi, gắng gượng lắm cô mới hỏi :
- Tại sao ngươi muốn cưới ta?
- Vì ta biết cô đối với ta rất tốt, vì trong lúc những người khác đều nghi ngờ ta, xem ta như hung thủ giết người, đều muốn giết ta, chỉ có cô tin ta, chỉ có cô chịu giúp ta.
Mã Như Long nói thật. Kẻ say thường nói thật hết những suy nghĩ trong lòng.
Đại Uyển không tin :
- Ngươi muốn cưới ta, chẳng qua vì ngươi uống say
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-huyet-tay-thuong-ngan/1109656/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.