Đêm đó Vân Long lại tìm đến Tổng đà Cái bang. Lần này chàng đi thẳng vào cổng chánh. Đám đệ tử Cái bang vui mừng cúi đầu thi lễ. Tiền Thông cười đắc ý nói :
- Tiểu trưởng lão thần thông quảng đại, lần trước suýt hại đệ tử ăn đòn. Nhưng lần này thì đệ tử tăng cường cảnh giác, trưởng lão có muốn lẻn vào cũng chẳng được đâu.
Vân Long nổi tính trẻ con bảo hắn :
- Này Tiền Thông, ta với ngươi đánh cuộc. Ta sẽ đi trở ra và trong vòng một tuần trà, âm thầm tìm cách thâm nhập vào hậu sảnh. Nếu bọn ngươi phát hiện được, ta chịu thua một ngàn lượng bạc để bọn ngươi chia cho anh em trong Tổng đà, bằng không, ngươi lại phải đi bắt chó vậy.
Tiền Thông lỡ ba hoa không thể thoái thác được liền gật đầu. Vân Long quay ra, khuất vào bóng đêm. Bọn đệ tử tuần tra đã nghe chàng nói với Tiền Thông nên tích cực rảo quanh, giương to mắt ếch quan sát từng cành cây, ngọn cỏ.
Môn quy Cái bang không cấm đánh bạc nên chúng có quyền nhận tiền thua cuộc của chàng dù chàng có là trưởng lão.
Đã gần hết thời gian mà không thấy động tĩnh gì. Bỗng đâu từ trên không có hai mảnh giấy lơ lửng bay lượn rồi rơi xuống. Tiền Thông cảnh giác quát bọn đệ tử không được phân tâm rồi bước tới nhặt hai tờ giấy lên. Hóa ra đó là hai tờ ngân phiếu năm trăm lượng, tổng cộng là một ngàn lượng chẵn. Tiền Thông tưởng Vân Long nhận thua, đắc ý cười lớn. Bọn đệ tử nghe cười quay lại nhìn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-nhan-than-quan/1971354/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.