Kiếm Phi không suy nghĩ gì hết, giở hết tốc lực khinh công ra đuổi về phía Tây bắc liền.
Cái bóng đen kia cũng nhanh khôn tả, chỉ thoáng cái đã ra khỏi thành rồi.
Lúc ấy Kiếm Phi đuổi theo chỉ còn cách đối phương chừng hơn mười trượng và chàng đã trông thấy rõ người đó chính là một trong ba đạo sĩ, còn Lý Hồng thì đang mê man bất tỉnh nằm ở trong tay y.
Không bao lâu, hai người đã chạy vào trong khu núi cách thành trì mấy chục trượng rồi, phía đằng trước có một ngôi chùa đổ nát. Kiếm Phi vội nín hơi lấy sức nhảy vọt lên trên không, lướt qua trước đạo sĩ rồi hạ chân xuống. Đạo sĩ nọ cười nhạt một tiếng, cứ nhắm thẳng ngôi chùa đổ ấy mà chạy vào.
Trong lúc Kiếm Phi sắp nhảy xuống đầu đạo nhân thì trên đỉnh chùa bỗng có một đạo hào quang màu đỏ và sáng rực nhằm đầu Kiếm Phi bắn tới. Chàng cả kinh, vội giơ song chưởng lên nhắm cái bóng đen ấy tấn công luôn mười mấy thế một lúc. Sau một tiếng kêu “bùng”, bóng người nọ bay tung sang bên cắm sâu vào một thân cây cổ thụ cách đó mấy chục trượng.
Tên đạo sĩ xách Lý Hồng chạy không ngờ Kiếm Phi lại bị người bên mình tấn công như thế mà còn rảnh tay tấn công lại mình cho nên y mới không kịp đề phòng và bị Kiếm Phi đá luôn một lúc hai mươi mốt đá. Chờ cho tới khi phát giác thì y đã bị chân chàng đá trúng mông đít đánh “bộp”, và y kêu “hự” một tiếng, người bị bắn tung ra xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-van-than-chuong/1132021/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.