Người nọ lên tới gần, chàng đã nhận ra chính là ông già béo mặc áo xanh mà chàng đã gặp hồi buổi trưa. Hình như ông ta không biết chàng đang ẩn núp ở trong cành lá um tùm. Khi lên tới trên cành cây, ông già ấy ngó nhìn về phía Đoạt Mệnh nhai rồi dùng giọng mũi kêu “hừ” một tiếng lẩm bẩm nói :
- Không ngờ bọn chuột nhắc lại đến nhiều như vậy.
Nói xong, y ngửng đầu lên trên trời. Lúc ấy mặt trăng đã lên tới đỉnh đầu, ánh trăng sáng trong suốt, đột nhiên ông ta bỗng kinh hãi nói :
- Khi mặt trăng vừa xế về Tây, con Linh Chi mã thế nào cũng xuất hiện.
Ông ta chưa nói dứt đã nhanh như một mũi tên phi thẳng về tới đầu sườn núi ở phía bên tay trái.
Kiếm Phi chờ cho ông già ấy đi rồi mới giở thân pháp “Long Vân Độn” ra theo sau.
Chàng vừa đuổi theo vừa kinh hãi thầm, vì thân pháp của ông già ấy nhanh khôn tả, chỉ trong nháy mắt, Kiếm Phi đã không trông thấy hình bóng của ông ta đâu nữa. Chàng vừa đuổi theo tiếp vừa nghĩ đến lai lịch của ông ta vừa nghĩ thầm :
- “Nghe nói nơi xuất hiện của con Linh Chi mã vạn năm là ở dưới Đoạt Mệnh nhai. Như vậy ta hà tất phải theo dõi ông già này làm chi?”
Nghĩ tới đó, chàng liền ngừng chân mà tiến thẳng xuống dưới nhai.
Mục đích của chàng tới đây không phải là muốn cướp được con ngựa Linh Chi để tăng thêm công lực cho mình, mà vì lòng hiếu kỳ thúc đẩy, muốn đến đây để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-van-than-chuong/1132054/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.