Lấy tốc độ nhanh nhất nhìn lại phía phát ra âm thanh, đúng như dự đoán nhìn thấy một người phụ nữ ưu nhã đang đứng ở đầu hẻm. Mái tóc dài được búi lên sau ót, áo khoác màu xanh nhạt dài quá đầu gối, trên tay cầm một cái túi chuyên dùng để đựng văn kiện, người đó không phải là Vệ Linh thì còn có thể là ai?
"Sao cô lại ở chỗ này?" Không đúng! Theo lí thuyết thì bây giờ không phải lúc để hỏi vấn đề này! Kỳ Tham nhanh chóng đi về phía nàng, chụp lấy bàn tay ấm áp của nàng, không dám nhìn lại phía sau lưng, kéo nàng đi nhanh về trước.
"Tôi đến tiểu khu phía tây để đưa đơn khởi tố cho đương sự của mình, mấy ngày trước hắn bị người trong Kiến Tài thành đả thương, bên cảnh sát vẫn chưa có kết quả điều tra, cho nên tôi muốn đến chỗ này xem thử...." Vệ Linh cố gắng đuổi theo bước chân của cô, yếu ớt giải thích lí do mình ở chỗ này, nhưng lại phát hiện Kỳ Tham căn bản không có tâm tư nghe mình nói, vì vậy liền đổi giọng: "Đợi đã Kỳ luật sư, sao cô lại chạy nhanh như vậy?"
Kỳ Tham ha hả một tiếng: "Nếu bây giờ tôi có cánh, tôi tuyệt đối sẽ bay ra ngoài! Cô một mình vội vã chạy đến đây sao?"
Vệ Linh thành thật trả lời: "Bên ngoài có tài xế đang đợi tôi. Sao vậy?"
"Rất tốt, vậy tôi nói cho cô biết nơi này rất nguy hiểm. Bây giờ chúng ta phải nhanh chóng ra ngoài." Nếu như ở trong này xảy ra chuyện, sợ rằng có gọi cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-ai-phap-tac-truong-linh-tay/1610244/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.