"Được rồi! Được rồi! Chúng ta bắt đầu thôi!" Kỳ Tham xoay người tới chỗ Tiểu Lan lấy quả cầu còn mới tinh đưa cho Phú Tường: "Những chuyện khác thì không trông cậy vào em nổi, hy vọng lần này em phát huy cho tốt thế mạnh của mình!"
Phú Tường thấy rất bắt đắc dĩ nói: "Kỳ học tỷ đã nói vậy thì vậy đi..."
"Tiểu Lan làm trọng tài, em phụ trách kiểm tra tỉ số trận đấu!" Trâu Bằng cười quơ quơ di động trên tay nói lớn.
Trương Hoắc Tưởng giơ cao tay nói: "Mình yêu cầu được phát cầu trước!"
"Dựa vào cái gì? Mình phát cầu trước." Kỳ Tham lập tức lên tiếng hỏi ngược lại.
Trương Hoắc Tưởng lớn giọng: "Sao cậu hẹp hòi dữ vậy? Vệ Linh là bạn gái cậu, cậu nhường tụi mình một lần không được sao?"
"Trên chiến trường không cha con... Sân cầu không yêu đương!" Kỳ Tham đưa mắt ra hiệu cho Phú Tường: "Chuẩn bị phát cầu!"
Tiểu Lan ở ngoài cũng la lớn: "Trận đấu bắt đầu!" Phú Tường phản ứng rất nhanh, động tác phát cầu vô cùng chuyên nghiệp.
Quả cầu bay qua, Trương Hoắc Tưởng nhanh nhẹn đánh mạnh bay ngược trở lại, đồng thời cười ha hả nói: "Kỳ Tham đánh cầu không được a, trước đây tôi với cậu ấy tìm trò chơi vận động tuyệt đối không chọn môn này, bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cậu cũng theo mình ha ha..."
Kỳ Tham từ phía sau tiến lên, vung vợt đập mạnh trở lại: "Cậu có lương tâm không? Chẳng phải bây giờ mình đang chơi với cậu sao?"
Tuy Kỳ Tham đánh trở lại không hề có kỹ thuật gì nhưng lực đánh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-ai-phap-tac-truong-linh-tay/1610426/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.