Vệ Linh thật không biết nói gì, cũng không có cách nào cười được. Nàng nhìn Kỳ Tham nở nụ cười xuất phát từ đáy lòng, liền đem miếng thịt bò đã cắt gọn gàng đưa qua cho cô: “Miếng thịt bị Tham cắt nát hết rồi.”
“Có thể dùng làm bánh nhân thịt.” Kỳ Tham nói, thừa cơ kéo tay Vệ Linh, dưới ánh nến hôn xuống mu bàn tay nàng: “Dù gì cũng không sao, có em cắt là được rồi. Tôi muốn cùng em thảo luận vấn đề trang trí nhà cửa.”
Vệ Linh “A” một tiếng, nói: “Cần em làm cái gì?”
“Cần em thích cái gì thì làm cái đó… Em muốn nhà chúng ta có bố cục thế nào? Màu chủ đạo là màu gì? Có phong cách gì? Cảm giác gì?” Kỳ Tham vừa nhai thịt bò vừa nói.
Vệ Linh nói: “Muốn trang trí theo sở thích của em?”
“Là nhà của hai chúng ta, không lẽ hỏi ý kiến người khác?” Kỳ Tham hỏi ngược lại.
Vệ Linh mỉm cười: “Được, em đã biết.”
Sau lễ tình nhân thì ngày nghỉ tết cũng kết thúc, đa số đều trở về công việc thường ngày của mình. Thời điểm này Kỳ Tham lại là người tự do, rảnh rỗi, lúc không có vụ án gì liền chạy tới sở sự vụ tìm Vệ Linh tán gẫu, ăn cơm… Nhiều lần sau đó cô bị Vệ Linh trách cứ làm lỡ công việc của nàng, đành phải hạn chế tìm nàng, tự mình lái xe đi xem nội thất và công ty thiết kế.
Cuối tuần Vệ Linh có nhiều thời gian hơn, nàng và Kỳ Tham bàn bạc lựa chọn, gặp nhân viên công ty thiết kế thảo luận, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-ai-phap-tac-truong-linh-tay/1610435/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.