Trên Nhật Xuất Nguyên, hình thế hiện ra rõ ràng.
Ngoài mặt, Mộ Dung Thùy dàn trận gần sông, tuy là ba mặt thọ địch, nhưng vẫn chiếm thế thượng phong. Nhưng Hoang nhân đã chiếm cứ hết những chỗ hiểm trở, tiến có thể công, thối có thể thủ; bộ đội của Thôi Hoành lại có Loa Xa trận* làm chướng ngại vật phòng ngự, cũng có thể giữ ổn trận địa. Nếu như cả hai bên tiếp tục giằng co, một khi Yên nhân lương tận, thì ngày tàn của Mộ Dung Thùy cũng đến. Hiện thời vốn liếng duy nhất trong tay Mộ Dung Thùy có thể dùng để thương lượng là chủ tỳ Kỷ Thiên Thiên.
Sau khi qua cơn sợ hãi, Mộ Dung Thùy đã hồi phục lại khí khái chủ soái vô địch, dời đến đài cao nơi phía tây, nhìn về Nguyệt Khâu.
Kỷ Thiên Thiên lặng lẽ đứng sau lưng y, cố gắng đè nén nỗi hưng phấn và kích động đang dâng lên trong lòng, không để lộ ra ngoài, tránh động nộ đến Mộ Dung Thùy.
Lúc này, một đội nhân mã từ Nguyệt Khâu tranh nhau vượt hào, tiến thắng đến chỗ cách doanh trại Yên nhân khoảng hai ngàn bộ.
Mộ Dung Thùy phát ra hiệu lệnh không được vọng động, khẩn trương nhìn người cưỡi ngựa dẫn đầu là Thác Bạt Khuê.
Kỷ Thiên Thiên lần đầu nhìn thấy Thác Bạt Khuê, tâm tình cảm thấy cổ quái, một mặt nàng hiểu được Thác Bạt Khuê là người tàn nhẫn có thể chôn sống hàng vạn người mà mặt không biến sắc, lại cũng biết y là huynh đệ tốt nhất của Yến Phi, vận mệnh của nàng và Tiểu Thi đang nằm trong tay của y.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-hoang-truyen-thuyet/571590/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.