Phe Cánh Như Cũ
Đem quân đến Nhật Xuất Nguyên, chính là một nước cờ quân sự cực kỳ mạo hiểm của Thác Bạt Khuê.
Ngay lúc Mộ Dung Thùy biết rằng hắn đóng quân ở Nguyệt Khâu, thì cũng đoán ra Long Thành quân đoàn của mình hung đa cát thiểu. Bởi vì hắn đã biết Mộ Dung Thùy giấu quân ở Liệp Lĩnh, tự nhiên sẽ thăm dò được nơi Long Thành quân đoàn đóng quân. Mà phương pháp duy nhất để Mộ Dung Thùy xoay chuyển cục diện, chính là nhân tin tức bại trận của Long Thành quân đoàn chưa truyền về, quân tâm còn chưa bị ảnh hưởng, mặt khác nhân lúc Thác Bạt Khuê hắn vẫn còn chưa ổn định trận cước, với binh lực áp đảo, từ Liệp Lĩnh xuất kích, tiêu diệt hắn?
Thác Bạt Khuê đứng sừng sững trên đỉnh cao nhất của Nguyệt Khâu. Bầu trời đầy sao chiếu xuống vùng bình nguyên hoang dã ven sông, toàn bộ mặt đất bị bao phủ bởi một lớp sương mù, khiến khó mà nhìn xa được.
Cuộc chiến lần này là nguy hiểm nhất, không phải do đối phương người đông. Nhân vì quân sĩ bên mình sĩ khí dâng cao, ở vùng đồi núi chiếm ưu thế dĩ dật đãi lao, nên khoảng cách ưu thế về quân lực được san bằng. Nguy hiểm ở chỗ đối thủ là Mộ Dung Thùy.
Từ trước đến nay, Mộ Dung Thùy chính là người mà trong lòng Thác Bạt Khuê úy kỵ nhất. Về binh pháp, Mộ Dung Thùy có tài năng thiên phú, dụng binh như thần, binh lính tướng sĩ đều vì hắn mà liều mạng, có đến hàng chục năm tung hoành Bắc phương, chưa từng có địch thủ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-hoang-truyen-thuyet/571605/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.