Sứ Giả U Linh
Một thớt khoái mã xuyên rừng vượt núi trong màn đêm đen kịt không hề phát ra tiếng vó ngựa. Thêm nữa, toàn thân kỵ sỹ mặc hắc y, con ngựa cũng một màu đen tuyền, phảng phất như một U Linh kỵ sỹ của bóng đêm đến nhân gian để câu hồn đọat phách con người.
Khi kỵ sỹ phóng lên một ngọn đồi nhỏ thì ở đỉnh đồi bỗng xuất hiện hai người mặc kình trang dạ hành. Một người giương cung lắp tên nhắm chuẩn kỵ sỹ.
Kỵ sỹ thấy thế biết là bất diệu liền từ lưng ngựa phóng vọt mình lên, lăng không lộn một vòng vọt sang mé tả.
"Păng!"
Tiếng dây cung bật mạnh. Cương tiễn bắn ra như sao xẹt. Thời gian và góc độ vô cùng chuẩn xác. Cương tiễn vừa rời cung, chớp mắt đã xuyên vào vai kỵ sỹ vẫn đang lộn vòng trong không trung làm máu bắn tung tóe.
Kỵ sỹ kêu thảm một tiếng, bị lực đạo kinh người của cương tiễn đẩy thân hình văng ra sau, rơi huỵch xuống đất.
Người bắn tên nhanh như thiểm điện vọt về phía kỵ sỹ rơi xuống. Người còn lại đứng chắn phía trước con ngựa. Khi ngựa chạy tới trước mặt, y liền dạt sang ngang như điện xẹt rồi thi triển thủ pháp một tay chụp lấy dây cương, mượn lực con ngựa đang phóng mạnh lên phía trước, vọt mình lên lưng ngựa, ngồi vững vàng.
Con ngựa hý vang, lồng lộn như phát điên rồi chồm hẳn hai chân trước lên nhưng không cách gì hất văng được người trên lưng xuống. Nó chạy xuống hết một con dốc thì bị người ngồi trên lưng khống chế hoàn toàn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-hoang-truyen-thuyet/769937/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.