"Tại vì anh là người đã giết chết ba mẹ em."
"Tại vì anh là người đã giết chết ba mẹ em."
Câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu em, nó như một mớ bòng bong khiến cả người em cứng đờ, không hề nhúc nhích được một cái. Nước mắt giàn giụa lăn dài trên hai gò má, ánh mắt em vô định hướng về một nơi nào đó, màng nước ấy đã làm nhòe đi đôi mắt trong veo của em. Tim em đau thắt lại, đầu óc trống rỗng không còn nghĩ ngợi được điều gì.
Rất lâu sau em cũng không hề lên tiếng.
Hắn chăm chú nhìn em, nhìn vào gương mặt thất thần vô hồn đó, hắn muốn biết em đang nghĩ gì nhưng tuyệt nhiên lại không cách nào biết được. Hắn biết em đang rất đau, đau đến nỗi không nói được lời nào. Nhưng nhìn em đau, trong lòng hắn còn đau hơn gấp ngàn lần. Nỗi ân hận đang giằn xé tâm can hắn, bóp nát trái tim hắn. Hắn đã nói ra một chuyện mà hắn chắc rằng em sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn, vĩnh viễn không. Việc này vốn dĩ chỉ có một mình hắn và Liz biết, nếu hắn không nói, Liz cũng không nói thì có lẽ cả đời này em sẽ không bao giờ biết. Vốn dĩ hắn có tới hai sự lựa chọn: một là nói ra, còn hai là giữ im lặng mãi mãi nhưng hắn đã lựa chọn phương án thứ nhất. Hơn ai hết, hắn biết rất rõ một điều yêu nhau là không bao giờ lừa dối hay giấu giếm nhau bất cứ điều gì. Và vì yêu em nên hắn chấp nhận nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-khoc/938233/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.