Chỉ chốc lát sau, Mộ Tử Quân từ Hàn Lâm Viện giờ Mão trở về bước vào cửa chính khu nhà nhỏ này, hắn nhìn thấy Tô Anh Lạc có chút kinh ngạc, “Anh Lạc tiểu thư? Sao lại là ngươi?”
Tô Anh Lạc cười khanh khách nói: “Mộ công tử, ta là đang chờ riêng ngươi.”
“Chờ ta?” Mộ Tử Quân sững sờ, lập tức mỉm cười, “Chẳng biết Anh Lạc tiểu thư có chuyện gì cần tại hạ cống hiến sức lực?”
“Mộ công tử hôm qua ân cứu mạng ta còn không biết làm sao báo đáp, sao dám lại làm phiền những chuyện khác.” Tô Anh Lạc khẽ thở dài một hơi, lại nói, “Chỉ là ta nghe ca ca nói chuyện phu nhân của ngươi, cảm thấy nàng thật đáng thương, muốn theo ngươi đến phủ nhìn nàng một chút.”
Mộ Tử Quân trên mặt ẩn vẻ khổ sở, “Tâm ý Anh Lạc tiểu thư ta sẽ chuyển đạt cho Mạn Nhi, còn đi nhìn nàng...”
Tô Anh Lạc thấy hắn khác thường, liền hỏi: “Có gì không tiện sao?”
“Thực không dám dấu diếm, Mạn Nhi nàng từ ngày phát bệnh, tính tình đại biến...” Mộ Tử Quân con ngươi trong suốt xông lên vài phần mệt mỏi, “Ai, mà thôi, ngươi nếu muốn đi nhìn nàng vậy liền theo ta đi đi.”
--- ------ ---
Lạnh lùng, tươi đẹp như đào lý, đây là ấn tượng đầu tiên Tống Mạn Nhi cho Tô Anh Lạc.
Mộ Tử Quân hướng nàng giới thiệu Tô Anh Lạc, “Mạn Nhi, đây là muội muội Tô Đình Tô Anh Lạc, nghe nói ngươi ngã bệnh, đặc biệt đến thăm ngươi.”
“Mộ phu nhân.” Tô Anh Lạc mỉm cười cùng nàng chào hỏi.
Tống Mạn Nhi nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-than-ho-ly-tinh/337617/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.