phòng khách của vợ chồng bà Willow là một cơn ác mộng tiểu thị dân.
Lớp vải bọc ghế sofa lòe loẹt sặc sỡ đến mức kể cả cô Mathilda chắc cũng phải dựng tóc gáy lên - mà cô Mathilda của Justus Jones vốn không phải là người phụ nữ có khiếu thẩm mỹ tinh tế, nhất là đối với chuyện trang trí nội thất. Justus gắng không để chạm ánh mắt phải những chiếc khăn phủ nhỏ được móc bằng tay, những bộ sừng hươu treo trên tường cũng như không biết bao nhiêu những bó hoa khô để rải rác khắp mọi ngóc ngách. Trong một chiếc tủ buýp-phê được đánh bóng sáng trưng có để một cây súng săn - cho biết câu doạ dẫm của bà Willow tối hôm trước về khẩu súng săn của người chồng không phải là lời doạ suông.
Để kích cho bà Willow lên tiếng thật không phải khó khăn gì. Sau khi Justus đã ngầm ý cho bà hiểu rằng cậu ta hoàn toàn ở phía bà, thì hầu như không ai có thể phanh nổi người đàn bà đó nữa. Bà Willow hối hả phun ra tất cả những gì mà cậu ta cần đến - thậm chí còn nhiều hơn thế nữa - bà Willow vốn rất căm ghét người hàng xóm Dora Mastratonio của mình. Giọng hát của cô, danh tiếng của cô, khoảng vườn hoa hồng, những ngưới hâm mộ thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đoạn phố, đấy là chưa nói đến hàng đàn hàng đàn nhà báo - tất cả những thứ đó chỉ khiến cho bà Willow thấy ghê tởm và căm ghét.
- Một con người khủng khiếp! Cái trò tru tréo uốn éo từng chữ một suốt từ sáng tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/biet-thu-cua-nguoi-da-khuat/287151/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.