Cô phải làm cái gì kia hả? - Cô Mathilda lùi một bước về phía sau và kinh hoảng há hốc miệng nhìn ông cháu Justus. Bob và Peter cắn răng lại mà vẫn không nén được cười.
- Chẳng có chuyện gì to tát đâu, cô Mathilda. Cô chỉ cần mặc quần áo khác đi một chút, và làm ra vẻ như cô là một cô đồng có năng khiếu, chỉ thế thôi mà.
- Justus nhìn bà cô của mình bằng đôi mắt vô tội ngây thơ. Bộ ba thám tử và cô Mathilda đang đứng trong căn bếp của gia đình, nơi ông chú Titus đang loay hoay chuẩn bị bữa ăn tối.
- Chẳng có chuyện gì to tát đâu! Không lẽ cháu thật sự tin rằng cô sẽ làm chuyện đó, Justus Jonas! Không, không đời nào!
Bà cô của Thám tử trưởng thoát ra khỏi trạng thái đờ đẫn và xoay sang giúp chú Titus chuẩn bị đồ ăn.
- Nhưng chúng cháu cần cô giúp mà, cô Mathilda, - Justus thúc hối.
- Cho tới mai, cháu phải xoay cho được một người có đủ khả năng thực hiện một buổi họp thông minh nho nhỏ.
- Thế thì liên quan gì đến cô?
- Cháu đã hứa với họ rồi!
- Thế thì trong tương lai cháu chỉ nên hứa những gì mà cháu có thể làm được.
Đó chính là thứ Justus đang chờ đợi. Cô Mathilda vừa mắc bẫy cậu chàng, chỉ có điều cô chưa nhận ra.
- Giống như cô vậy, phải không?
Cô Mathilda hài lòng mỉm cười.
- Đúng thế, giống như cô đây. Hãy noi gương bà cô già của cháu. Cô không bao giờ nảy ra cái ý nghĩ nhận lời làm những chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/biet-thu-cua-nguoi-da-khuat/287156/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.