”Được rồi, mau đi thôi, dọc đường đi phải cẩn thận, đừng để té nữa, đưa đồ ăn xong thì trở về quét dọn sân sạch sẽ “ Lâm Tiểu Trúc sắp xếp xong liền đi vào phòng. Bệnh nhân kia là thân thích của Du giáo tập, hắn nhất định sẽ không về sớm, nàng cũng không sợ hắn trở về thấy sân bừa bãi.
Đi vào phòng, nàng nhanh chóng xắn tay áo, đeo tạp dề, lấy miếng cá chuối còn lại nhanh nhẹn cắt thành miếng rồi cuốn lại. Cá là món nàng thích nhất, canh cá cũng là món sở trường của nàng. Hơn nữa vừa rồi, khi Du giáo tập nấu cơm, nàng đã quan sát cẩn thận, làm theo cách của hắn chắc sẽ không vấn đề gì. Khó khăn duy nhất món này sẽ có hương vị khác so với Du giáo tập làm. Nhưng nếu vị giác của Viên Thiên Dã và Đường Viễn Ninh không quá mẫn cảm hoặc không thường ăn món này thì sẽ không sao.
“Lâm Tiểu Trúc, ngươi đây là. . .” Chu Ngọc Xuân và Ngô Thái Vân trở về, nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc đang bận rộn trong phòng thì há hốc mồm. Các nàng không ngờ, biện pháp mà Lâm Tiểu Trúc nói là tự mình làm món cá chuối phiến. Mọi người chỉ mới ở trù nghệ ban học được vài ngày, còn chưa được đứng bếp. Hơn nữa các nguyên liệu nấu ăn này, khi trước ở trong núi cũng chưa từng gặp qua, mấy cái chai chai lọ lọ kia đựng gia vị gì cũng chưa biết, dù vừa rồi Lâm Tiểu Trúc đã thấy Du giáo tập nấu, dù nàng thông minh đến mức nào, nhưng sao có thể làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/biet-vi-ky/2251407/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.