Lạc Ngọc Như chỉ ở lại không đến ba ngày rồi khởi hành rời đi, Ninh Hoàn đặc biệt tiễn nàng ấy một đoạn, đứng bên bờ sông nhìn theo mỹ nhân áo trắng khuất xa.
Trên người nàng ấy không còn thấy vẻ tự tại và phóng khoáng của ngày xưa, cung cấm thâm sâu, tình cừu giao tranh đã hoàn toàn xóa mờ phong thái hào sảng của nàng ấy khi còn là người trong giang hồ.
Hậu cung thực sự là một nơi đáng sợ.
Khi đoàn người của Lạc Ngọc Như rời đi, rừng cây lại khôi phục sự yên bình ngày xưa.
Chớp mắt lại qua ba năm, Ninh Hoàn đã học được phần lớn cổ thuật, Lạc Ngọc Phi cũng thẳng thắn nói rằng không còn gì để dạy cô nữa.
Từ đó về sau, Ninh Hoàn có thể rõ ràng cảm nhận được sự bài xích nhàn nhạt của không gian thời gian này đối với cô.
Cô ước chừng chỉ còn nửa năm nữa là có thể rời đi.
Ninh Hoàn suy nghĩ rồi vẫn quyết định mang theo giỏ tre, cuốc và lưỡi liềm đi tìm thảo dược khắp nơi.
Theo ghi chép trong sách cổ, sư phụ của cô gần năm mươi tuổi mới nhận học trò đầu tiên, tính ra nàng còn phải sống một mình vài năm nữa.
Việc chạy qua chạy lại trong rừng sâu núi thẳm khó tránh khỏi va chạm, cô chuẩn bị một số thuốc hàng ngày cần thiết để dự trữ, phòng khi đau nhức hay bị thương.
Vì vậy, những ngày tiếp theo, Ninh Hoàn ngoài việc tiếp tục nghiên cứu cổ thuật, cô còn tập trung vào xay thuốc và phối thuốc.
Khi tin tức Lạc phu nhân qua đời và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bieu-muoi-ac-doc-sau-lai-thanh-quoc-su/1832012/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.