Gặp Yến Thương Lục, Ninh Hoàn có chút hoảng hốt, buổi tối khi nhìn sao ở lầu sáu, cô đều lơ đãng không tập trung.
Hoa Sương Tự thấy cô như vậy, hiếm khi hỏi một câu: "Là cái gì khiến tâm trí ngươi bận rội?"
Ninh Hoàn do dự một chốc, mở miệng nói: "Có một người bạn cũ, bị nhầm là người của triều đình và bị giam giữ trong địa lao, con hơi lo lắng, sư phụ, có cách nào không..."
Cô dừng lại không nói, Hoa Sương Tự nằm ngửa trên ghế dài.
"Bán Nguyệt Cốc mới nổi lên không qúa mấy năm, triều đình coi đây như bọn giặc núi muốn thanh trừng, nhưng Bán Nguyệt Cốc không có ý định đối đầu với triều đình.”
“Lần này bắt giữ chỉ huy sứ, chỉ là muốn nhân cơ hội này kiếm chút lợi ích, sẽ không làm gì họ. Ít nhất mười lăm ngày, nhiều nhất một tháng sẽ thả họ ra, nếu ngươi thực sự lo lắng có thể âm thầm chăm sóc họ một chút."
Có lời này, Ninh Hoàn phần nào an tâm, cố ý nhận việc trong địa lao từ Ngũ Phu Nhân, mỗi ngày đều phải tìm thời gian qua đó một lần.
Tiện thể nhờ Ôn Tố làm một số món như gà quay, thịt luộc đem theo trong hòm thuốc, để bồi bổ cho sư phụ đáng thương của mình đang ở trong giai đoạn phát triển của tuổi thanh thiếu niên.
Yến Thương Lục nắm chặt đùi gà, cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, vừa lau nước mắt vừa nghẹn ngào nói: "Vị tỷ tỷ này, ngươi thật là người tốt, ta thực sự không biết làm sao để đáp lại, ngươi xem lấy thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bieu-muoi-ac-doc-sau-lai-thanh-quoc-su/1832194/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.