Lần này không có Bố Duệ, Tần Sâm mở cửa ghế lái phụ ra, Cảnh Tâm cũng không có ngại ngùng trực tiếp ngồi vào.
Vừa lên xe di động Cảnh Tâm vang lên, vừa thấy là mẹ gọi tới, cô không vội nghe, lần này ba mẹ không để ý đến cảm nhận của cô mà đã định mang vai diễn của cô đổi, cô thực sự tức giận, không thì cũng không nhiều ngày như vậy còn chưa về nhà.
Nghiêng nghiêng đầu nhìn Tần sâm, lần này anh giúp cô, không biết có bị phiền toái gì hay không.
Tần Sâm nhận thấy ánh mắt của Cảnh Tâm, cúi đầu nhìn điện thoại di động của cô, nhìn lướt qua màn hình thấy hiển thị “Mẹ”, nhướng mày hỏi: “Không nghe?”
Cảnh Tâm vội vàng lắc đầu: “Không phải.”
Cô ấn nút nhận cuộc gọi, Cảnh Lam Chi hình như quên mấy hôm trước bọn họ đã làm chuyện gì, âm thanh nhỏ nhẹ nói trong điện thoại: “Tâm Tâm à, sao lâu như vậy mà không về nhà? Tối nay rảnh thì về nhà ăn cơm đi, mẹ bảo thím Trương làm món ăn con thích.”
Trên cơ bản lần nào cũng như vậy, Cảnh Tâm cũng không phải chưa từng náo loạn qua, mặc kệ cô náo loạn đến mức nào, bọn họ đều xem cô như đứa trẻ, không mắng không nói, chỉ có dụ dỗ cưng chiều, cô làm mặt lạnh chống lại thì hai người họ luôn làm bộ mặt tươi cười với cô, cho dù có rất nhiều bất mãn nhưng cũng không náo loạn lâu.
Cảnh Tâm im lặng, giống như một đứa trẻ bực bội: “Con mấy ngày nay phải quay phim không có rảnh, nếu rảnh con sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/binh-hoa-gioi-giai-tri/1957843/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.