chap 10
Anh có thể đến bên cạnh lúc em gần như ngã ngã khuỵu không?
Anh sẽ che chở cho em chứ?
Dù chỉ là một tia hi vọng mỏng manh đi nữa, em vẫn sẽ đợi mà, đợi anh đến mang em ra khỏi nơi tâm tối này! Được không?
- kia rồi, xe của bọn chúng_ bọn hắn kêu lên, khuôn mặt căng thẳng vô cùng.
Bằng mọi cách các anh lao vào khu nhà ấy và tìm kiếm, ánh mắt mong chờ một hình bóng.
Lục lội hết phòng này đến phòng kia cuối cùng....
Rầm... cánh cửa phòng An bị nhốt mở ra một cách thô bạo. Tuấn Anh lia đôi mắt nhìn quanh. Hình ảnh gương mặt Tiểu An vô cùng sợ hãi lẫn tuyệt vọng đập vào võng mạc anh, cơ thể nhỏ bé kia đang lùi dần về góc tường để mong thoát khỏi con thú dữ trước mặt đang muốn ăn tươi nuốt sống mình.
Bộp... Tuấn Anh lao đến đá văng tên kia một bên.
- đồ khốn tránh xa cô ấy ra!_ Anh rít lên giận dữ, đôi mắt như muốn thiu cháy tên đàn ông trước mặt.
Đáy mắt Tiểu An hiện rõ mồn một hình ảnh của người con trai ấy, người mà cô đã gào thét trong lòng bấy giờ.
- thằng điên nào phá đám ông thế?_lồm cồm bò dậy sau cú đá mạnh và bất ngờ, tên kia tức tối nhìn Tuấn Anh.
- ngoan, đừng sợ_ Tuấn Anh lao nhẹ những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt Tiểu An rồi quay sang gã kia.
- mày phải trả giá khi đụng vào người yêu của tao!_ Tuấn Anh đứng lên nhìn thẳng vào tên kia cất giọng
- yaaaa!_
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-ba-tieu-thu-rac-roi/1787793/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.