Tạ Lê nói xong, thậm chí không đợi quả bóng rơi vào rổ, đã quay người đi ra khỏi sân bóng.
—— Khi ra tay, hắn cố ý nghiêng cổ tay.
Vì vậy, hắn biết bóng sẽ không vào.
Phía sau truyền đến tiếng bóng rổ đập vào rổ rồi nảy ra, Tạ Lê rũ mắt, lười biếng vuốt mái tóc hơi ướt đẫm mồ hôi.
Đi ra khỏi đám học sinh vây quanh tự động tránh ra, hắn thậm chí còn không thèm ngẩng đầu, chỉ cong môi.
Đưa "thịt" đến tận miệng mà không thể cắn một miếng thật mạnh, thật đáng tiếc...
Nhưng dù sao cũng không chỉ muốn nếm thử một lần.
Còn dài lắm.
Sẽ có một ngày, hắn sẽ bắt Úc Duệ trên giường trả lại từng ham muốn mà hắn đã phải nhịn nhục hôm nay.
Đến lúc đó làm bao lâu mới được…
Một tên biế.n thái nào đó đã trở về chế độ tiết kiệm điện, tỏa ra trường khí u ám của một tên bi.ến thái, và bỏ đi.
Úc Duệ một mình đứng giữa sân bóng, rũ mắt, khuôn mặt thanh tú trắng trẻo không có biểu cảm gì.
Quả bóng rổ bị rổ ném ra lăn qua chân cậu, đám học sinh xung quanh sân mới hoàn hồn, có người thở dài có người reo hò.
Kiều Thịnh Vũ kết thúc nhiệm vụ trọng tài, Tạ Lê vừa đi, cậu ta liền vội vàng đi đến bên cạnh Úc Duệ, "Giỏi quá anh Duệ! Đối đầu với Tạ Lê mà anh cũng ngang sức ngang tài, còn thắng hắn một điểm!"
Kiều Thịnh Vũ vừa nói vừa giơ cánh tay lên, định vỗ một cái vào vai Úc Duệ.
Nhưng thấy sắp chạm vào rồi, còn cách hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-dong-phuc-cua-quy-ong/1087130/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.