Một giờ sau cả hai đã ăn xong bữa ăn tối tuyệt vời được đầu bếp của Bagger chuẩn bị. Bagger cầm ly rượu bourbon cùng Annabelle và Leo cầm rượu vang đến ngồi trên những chiếc ghế bọc da êm ái gần ngọn lửa ga bập bùng.
Bagger đã chấp thuận lời đề nghị, kêu Annabelle và Leo kiểm tra xem có thiết bị nghe lén nào ở đây không.
“Rồi, ăn uống no say rồi, giờ nói chuyện đi”, Bagger ra lệnh. Hắn giơ một ngón tay lên, “Chúng mày làm được gì? Sau đó nói với tao về số tiền mày đã đề cập”.
Annabelle ngồi xuống, tay cầm ly rượu vang, liếc mắt nhìn Leo, “Ông có nhớ ngân hàng Iran-Contra không?
“Không rõ lắm”.
“Có vài lần lãi suất ở Mỹ được tiêu xài tốt nhất bằng cách giúp đỡ các nước khác và một số tổ chức không được hỗ trợ thường xuyên ở Mỹ”.
“Cái gì? Chẳng hạn như đưa súng cho Osama Bin Laden để đánh Liên bang Nga hả?”, hắn cười mỉa mai.
“Thì chọn cái nào ít tồi tệ hơn trong hai cái tồi tệ thôi. Chuyện này xảy ra hoài”.
“Vậy chúng mày muốn làm gì với tao?”
“Chúng tôi có nhiều nguồn tiền bí mật, nhưng phảima mãnhvới đống tiền này trước khi được sử dụng có hiệu quả”, Annabelle nhấp một ngụm rượu.
“Ý mày là chuyển tiền vào ngân hàng để che giấu gốc tích ấy hả?”, Bagger hỏi.
Cô ả mỉm cười duyên dáng, “Không, ý tôi làma mãnhmột chút”.
“Tao chẳng thấy mối liên hệ nào ở đây cả”.
“El Banco del Caribe. Ông biết ngân hàng này không?”
“Tao có cần phải biết không?”
Leo lên tiếng, “Đó không phải là chỗ ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-suu-tap-toi-ac/1169336/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.