Vợ tể tướng là tín đồ đạo Phật thành kính, không chỉ có ngày lễ ngày tết bố thí quy mô lớn, còn quyên tiền xây dựng am ni cô, chuyên cứu trợ những cô gái cực khổ trên đời. Mười lăm mỗi tháng, bà đều muốn tắm rửa dâng hương, tụng kinh niệm Phật trong am, hai mươi năm qua chưa bao giờ gián đoạn.
Có rất ít người biết ngày đó bà không hề thờ cúng trước Phật mà đi sắm vai một nhân vật chính trong truyền thuyết – âm hồn của hoàng hậu Hoài Mẫn – đến cung Ngọc Tiết. “Bệ hạ chuyển nguy thành an làm người khác thật vui mừng.” Bà quỳ xuống rồi đứng lên, nói: “Quả đúng là Lý thái y làm chuyện xấu xa, khiến bệ hạ mắc bệnh lâu không khỏi.”
Hoàng đế cười. Quả thực là Lý thái y có sai sót trong lúc thay phương thuốc, nói ông ta có ý định mưu hại thì lại đổ oan cho ông ta rồi, ông ta không có loại can đảm ấy, cũng không chiếm được lợi ích đáng để đói ăn vụng túng làm càn. Kẻ có hai thứ này là một người khác.
Ngực hoàng đế đau âm ỉ, không thể không dùng tay đè chặt trước ngực. Hắn vẫn cẩn thận đề phòng họ Tố Thái An nhưng vẫn không tránh thoát số phận. Bởi vì ngoài họ Tố Thái An ra, còn có một kẻ biết cách điều chế Trầm Mộng là Cư Hàm Huyền… Hắn nhớ tới cái tên này, trong lòng nguội lạnh.
“Phương Loan, người còn nhớ lời nói của thái hậu Khang Dự không?”
“Thiếp vẫn khắc ghi trong lòng, không dám khinh thường lúc nào.” Phương Loan dứt lời, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-thien-ca/2691592/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.