Sau khi ăn tối xong, Luck đưa Nó đi dạo, Luck cứ cười nói với Nó tromg khi Nó đang nhớ đến kỉ niệm của Nó và Hắn rồi chợt giật mình, Nó phải quên những chuyện ấy đi.
-Em đợi ở đây để anh đi mua nước nhé_Luck nói
-Vâng_Nó dứt lời Luck liền đi khuất khỏi.
Nó nhìn xuống dưới đường 1 lúc, như cảm nhận có người đang nhìn mình, Nó ngước đầu lên, đập vào mắt Nó là khuôn mặt quen thuộc đó, khuôn mặt mà Nó rất yêu, rất tinh tưởng, và Nó đang nhớ đến, đó chính là Hắn. Sau khi nới chuyện với mama, Hắn cùng những người khác liền bay qua Paris bằng máy bay tư nhân 1 cách nhanh nhất có thể, Hắn liền đi tìm Nó theo như lờ mama là ở tháp Eiffel thì gặp Nó ở đây.
Jonny cũng lập tức đi kiếm Jenny, còn những người khác, họ đòi đi theo để gặp Nó và Jenny thì bị Hắn và Jonny cản lại, họ muốn giải quyết chuyện riêng của mình.
-Nancy... anh_Hắn chưa nói xong thì Nó đã lạnh lùng đi ngang qua Hắn liền níu tay Nó lại
-Anh xin lỗi_Hắn
-Chúng ta có quen nhau sao?_Nó
-Nancy à, anh đã sai rồi_Hắn
-Xin đừng làm tốn thời gian của tôi_Nó
-Em hãy tha thứ cho anh đi, đừng như vậy mà_Hắn
-Anh..._Nó
-Nancy, anh về rồi đây_Luck chạy tới
-Chúng ta đi thôi Luck_Nó quay sang Luck
-Nancy..._Hắn
-Em quen cậu này sao?_Luck
-Em không quen_Nó nói rồi bỏ đi trước. 1 giọt nước mắt rơi xuống, “giữa dòng người hối hả, ta gặp lại nhau” dù gì mọi chuyện cũng chỉ mãi là quá khứ thôi, nên quên đi quá khứ và sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-tu-cap-doi-hoan-hao/368709/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.