Lúc này Trương Thanh Vân gặp Lệ Cương rõ ràng có thêm nhiều phần thận trọng, hắn không trực tiếp gõ cửa mà phải báo Vương Hoa Hoa an bài tất cả mới vào theo.
- Chào chủ tịch Lệ, những ngày gần đây anh xuống nông thôn có vẻ rất khổ cực.
Trương Thanh Vân vừa vào cửa đã dùng giọng cung kính nói.
Lệ Cương nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, ánh mắt hắn có chút lay động rồi đột nhiên cười nói:
- Lần này cậu thay đổi công tác có vẻ vượt xa ngoài ý muốn, tôi vốn định cho cậu xuống Lật Tử Bình nhưng không ngờ trong hội nghị thường ủy tất cả mọi người đều đồng ý cho cậu xuống thị trấn Nguyệt Toàn. Ha ha, đây rõ ràng là chuyện vui.
Trương Thanh Vân nở nụ cười thận trọng, hắn vừa bước vào cửa thì Lệ Cương đã đi thẳng vào vấn đề, xem ra Lệ Cương đã biết rõ ý đồ đến đây lần này của Trương Thanh Vân hắn. Trương Thanh Vân đột nhiên cảm thấy có chút không tốt, dù thế nào thì hắn cũng sẽ tạo ra nghi ngờ dấu đầu hở đuôi, Lệ Cương sẽ không cho mình là kẻ hai mặt, mọi việc thuận lợi đến mức bất thường.
- Chủ tịch Lệ, thật ra tôi rất có cảm tình với Lật Tử Bình, trước đó cũng dựa theo sự phân phó của anh mà xem xét và tìm hiểu tất cả tình huống cụ thể, để xem có thể trợ giúp anh trong công tác phát triển cây trà, nhưng lúc này cũng không dùng được.
Trương Thanh Vân nở nụ cười tự chế giễu, trong mắt Lệ Cương lóe lên tinh quang, ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-y-quan-dao/738895/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.