Hà Mậu Sâm đến rất trễ nhưng bước chân có tần suất rất cao, hắn đẩy cửa tiến vào giống như một thầy giáo đi vào phòng học. Nhưng trên tay thầy giáo thường là giáo án và vở bài tập của học sinh, mà trên tay Hà Mậu Sâm chính là đủ loại văn kiện.
Hà Mậu Sâm vừa tiến vào cửa thì trong phòng trở nên rộn rã, tất cả mọi người đều tiến lên chào hỏi. Hắn gật đầu với mọi người rất phong độ, ánh mắt cuối cùng lại chuyển lên người Trương Thanh Vân, hắn mỉm cười gật đầu, xem như hoan nghênh Trương Thanh Vân trở về không một tiếng động.
Trong phòng họp là một chiếc bàn tròn khá lớn, tất cả ghế ngồi được bày ra xung quanh bàn, tất nhiên chính giữa là vị trí đầu tiên trong thường ủy. Không biết là ý nghĩ của ai mà chiếc ghế đầu tiên trong thường ủy Thanh Giang có chút khác biệt với những chiếc ghế khác. Tuy kiểu dáng giống như đúc nhưng chiếc ghế này rộng hơn những chiếc khác một chút, chỉ là mười phân, tuy chênh lệch rất nhỏ nhưng dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đặc biệt là khi Hà Mậu Sâm ngồi lên ghế thì cảm giác khác biệt càng rõ ràng, hắn có vẻ cao hơn mọi người một chút, khí phách hơn một chút, khí thế uy nghiêm rất rõ ràng.
Ngay từ đầu hội nghị thì tình hình không nằm ngoài dự kiến của Trương Thanh Vân, Hà Mậu Sâm trọng điểm nhấn mạnh đến vấn đề nhân sự và giai đoạn hai của hang mục khu công nghệ. Hắn nói như vậy thì giống như đã quyết định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-y-quan-dao/739321/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.