Giang Nam, lúc này là hoàng hôn, bầu không khí ở khu tỉnh ủy càng có vẻ thần bí tĩnh mịch, không thể nghi ngờ đây là địa phương quyền lực nhất trong tỉnh Giang Nam.
Khu nhà thường ủy lại càng là trung tâm tỉnh ủy, khu nhà không cao, chiếm diện tích không quá rộng nhưng lại là cao cấp nhất trong khu tỉnh ủy. Trước khu nhà thường ủy có một khoảng sân khá rộng, những người bình thường căn bản không dám vào đây, điều này cũng làm cho nơi đây yên tĩnh hơn so với bất cứ nơi nào khác.
Khu thường ủy có ba tầng, phòng làm việc của phó bí thư Trần Hiểu nằm ở tầng một, người nào có một thói quen là khi suy xét vấn đề thường đứng ở bên cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài. Tất nhiên đây chỉ là lời đồn đoán, thật ra cũng không nhất định là như thế.
Từ cửa sổ phòng làm việc của Trần Hiểu nhìn ra ngoài, tuy vị trí tầng trệt là không cao nhưng vẫn có thể thu tất cả khung cảnh khu thường ủy vào mắt, mà quan trọng là đứng nơi đây có thể nhìn thấy cổng khu tỉnh ủy.
Trần Hiểu thích nhìn chằm chằm về phía cổng vào, thật ra đây chỉ là một thói quen, cũng không nhất định đang suy xét vấn đề. Tất nhiên con người luôn có đủ loại suy nghĩ, nhưng đại đa số tình huống cũng không phải sẽ liên quan chặt chẽ đến công tác.
Khi trời như hôm nay xuân ý nồng đậm, ánh tà dương làm Thành Đô cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt là vầng hào quang trong không trung thuần túy làm lòng người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-y-quan-dao/740365/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.