Trong phòng tràn đầy hương cà phê, ánh nắng mặt trời bên ngoài chiếu qua cửa sổ, có một chùm sáng chiếu lên bàn trà, ánh sáng mặt trời mạnh mẽ có thể làm người ta nhìn thấy những đám bụi bay trong không khí.
Trương Thanh Vân và Ngụy Tống Bình ngồi đối diện nhau, mùi hương cà phê từ trong ly cà phê của Ngụy Tống Bình bùng ra nức mũi...
Trương Thanh Vân cẩn thận xem xét ý nghĩa lời nói của Ngụy Tống Bình, lão nói giảm trọng trách của hắn là ý của tổ chức, lời này có ý nghĩa rất sâu. Hai từ tổ chức có thể làm cho người ta liên tưởng đến rất nhiều vấn đề.
Trương Thanh Vân không thể nắm chắc tổ chức mà Ngụy Tống Bình ám chỉ là ai, có phải cục tổ chức trung ương đã bắt đầu khảo sát cán bộ?
Mặt khác Ngụy Tống Bình còn nói Trương Thanh Vân là nhân tài khó kiếm, hơn nữa lại còn kiên quyết không buông, đây thật sự là ý của lão sao? Lão nói ra những lời này có phải ám chỉ Trương Thanh Vân sắp xuống tuyến dưới rèn luyện?
Trương Thanh Vân cho rằng khả năng này là rất lớn, Ngụy Tống Bình nói ra những lời vừa rồi làm hắn không thể không tin. Trương Thanh Vân trước nay đều công tác ở địa phương, thật ra cũng không quá tin thông công tác ở bộ thương mại, thậm chí có vài phương diện, có vài vị cục trưởng xem hắn chỉ là người thường.
Nếu xét từ góc độ này thì Trương Thanh Vân không thể nào trở thành một bộ phân chính thức của bộ thương mại, Ngụy Tống Bình nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-y-quan-dao/740379/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.