Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Vì sợ bản thân mình sẽ quên, Khương Đường còn tới bệnh viện thú cưng đón
Ngoan Ngoãn trước, nhóc con vì bị lạnh nhạt vài ngày nên lúc này không muốn
để ý tới cô, lắc cặp mông quay lưng về phía chủ nhân nhà mình.
Khương Đường đùa giỡn với nó một lát mới đặt nhóc con vào trong balo đựng
thú cưng, đi vào bệnh viện nhân dân.
A Hách chần chờ một chút, cô đi vào bệnh viện thú cưng vẫn nằm trong phạm
vi hiểu biết của anh ta, bây giờ cô vào bệnh viện nhân dân để làm gì vậy?
Sau khi đi theo cô vào trong, anh ta thấy cô tiến vào khu phòng bệnh VIP, anh ta
không có người nhà bên trong, không vào được.
A Hách dù muốn hay không cũng quyết định gọi điện thoại cho Lâm Uyên.
Lúc này, ở Mỹ đang là sáng sớm, Lâm Uyên còn đang ở trên giường, khí thế
vừa mới rời giường của anh ngay lập tức dồn hết lên người A Hách: “Tốt nhất
là cậu có việc nên mới gọi!”
"Không phải.” A Hách vội vàng báo lên: “Tớ muốn báo cho cậu là, hôm qua
Khương Đường thật sự có tới bệnh viện, nhưng không phải là vào bệnh viện thú
cưng mà đi vào trong bệnh viện nhân dân bên cạnh."
"..."
"Người anh em, cậu không có chút ấn tượng nào sao?" A Hách có lòng tốt nhắc
nhở: “Lần trước lúc học trung học cậu đánh cho cái thằng tóc vàng phải vào
trong bệnh viện luôn ấy, chính là vào trong bệnh viện này đó.”
Phải mất nửa ngày anh mới mở miệng nói: "Sao cậu biết?”
“Vừa tan học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boc-keo-da-nhuc-bo-dao-hao-hao-hat/153421/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.