Đứng ở nơi đó là một nam tử người Hoa tuổi tác xấp xỉ Giải Ý.
Y mặc chiếc áo ba-đờ-xuy rộng màu gỉ sắt, hình thức gọn gàng, nhìn qua liền thấy không phải là người hoạt bát, náo nhiệt. Y thấp hơn Giải Ý nửa cái đầu, vóc người cân xứng, dung mạo thanh tú, ngũ quan rõ ràng, thân thể cường tráng, có vẻ thập phần anh tuấn, chỉ là cả người đều tỏa ra khí thế lạnh như băng, con mắt như hai viên đạn màu đen thẳm, không có một tia ấm áp.
Giải Ý ôn hòa mà nói: “Đúng, ta là Giải Ý, xin hỏi ngài là vị nào?”
Nam tử kia lạnh lùng thốt: “Ta là đại ca Alice, ta tên Đái Hi.”
Giải Ý vừa nhìn liền biết lai giả bất thiện (1),vì vậy liền rất khách khí: “Đái tiên sinh, hạnh ngộ.” Hôm nay hắn mặc áo lông cao cổ màu trắng thuần, bên ngoài là áo ba-đờ-xuy tím, khí chất rất giống phần tử trí thức.
Đái Hi nhìn hắn, ánh mắt vừa có chút xao động mơ hồ, vừa có chút bất ngờ, lại có một chút xem thường, thập phần phức tạp, giọng nói vẫn như cũ băng lãnh: “Giải tiên sinh, ta muốn nói chuyện với ngươi.”
Giải Ý nhìn trái nhìn phải, ở đây là cạnh biển, xung quanh không có quán cà phê nào, tiện thể nói: “Chúng ta về nhà nói vậy.”
Đái Hi hiển nhiên không muốn để muội muội nhìn thấy: “Nếu như Giải tiên sinh không ngại, không bằng ở chỗ này nói rõ.”
“Được.” Giải Ý lập tức gật đầu.
Hai bên trái phải là một băng ghế dài đủ cho hai người, nhưng Đái Hi không chịu cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boi-phu-duong-quang/1717602/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.