“A, ngươi làm gì a?!” Vũ Quân Kỳ vốn có ý muốn vì Lãnh Thiên Thương khoát thêm y phục, kết quả y mới vừa tới gần bàn đã bị người vốn đang ngủ kia kéo vào một lòng ngực rắn chắc. Thật là, rõ ràng y mới là người luyện võ, nhưng thế nào lòng ngực kia lại rắn chắc như thế.
“Ngươi xấu lắm, dám giả bộ ngủ.” Vũ Quân Kỳ lên án nam nhân này ở trước mặt người khác luôn luôn cẩn thận tỉ mỉ, nhưng trước mặt y thì một chút cũng không có.
“Ân, trên người ngươi có vị đạo của người khác, ta không thích.” Lãnh Thiên Thương thanh âm vẫn còn nồng đậm buồn ngủ, hắn vốn là đang ngủ, thế nhưng lúc Vũ Quân Kỳ tiến đến hắn liền tự động thanh tỉnh, xem ra hắn đối với Vũ Quân Kỳ yêu say đắm đúng là càng ngày càng sâu thêm một tầng. Chỉ là, hắn không biết nếu như để Vũ Quân Kỳ biết tâm của hắn, hoa hoa công tử này có thể sẽ giương rộng miệng mà cười nhạo hắn a.
“Uy, ngươi làm gì vậy?” Vũ Quân Kỳ không chịu nổi đôi môi cương nghị của Lãnh Thiên Thương ở trên cổ mình càng không ngừng gặm cắn, nam nhân này lại dằn vặt y a, đừng tưởng y đường đường là thiên tử Vũ Trạch, thế nhưng luôn luôn bị nam nhân này quấy rầy hơn nữa mỗi lần xong việc lại vứt đi, làm cho tâm y luôn luôn giống như bị đâm một nhát.
“Ngươi cư nhiên dám để cho người khác ở trên người ngươi lưu lại vết tích, không thể tha thứ.” Lãnh Thiên Thương ôm chặt cái eo thon của Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boi-tam-thua-tuong/800258/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.