* Sáng hôm sau *
Thiên Di dậy sớm nhất, thấy mọi người ngủ say quá nên không nỡ đánh thức, cô rón rén bước nhẹ đi lên phòng, vncs và thay đồ. Thiên Di mặc chiếc váy kẻ dài tay với đôi sandal nâng đế màu nâu trông rất dễ thương, mái tóc xám khói uốn cúp vào trong cùng với mái thưa được chải mượt. Thiên Di thấy còn sớm nên định đi siêu thị mua đồ ăn vặt. Thiên Di xuống cầu thang, Tiêu Nại tỉnh dậ, Thiên Di hơi giật mình
- Ông dậy rồi à?
- Ừm, bà định đi đâu hả?
- Ừ thì định đi siêu thị mua đồ lặt vặt, đi chung không?
- Đợi tôi lên thay đồ đã, chứ mặc đồ ngủ hình thú ra đường người ta bảo điên 😂
- Ok
Khoảng 10p sau, Tiêu nại đi xuống, áo sơ mi đen, quần jean đen với giày huarache đỏ.
- Đi thôi, mà đi bộ hả?
- Gần đây mà, đi bộ cho thoải mái.
Trên con đường vắng ( còn sớm nên ít người qua lại),bầu trời trong xanh, hàng cây xanh mướt. Thiên Di và Tiêu Nại đi song song với nhau, cả hai đều im lặng một lúc lâu, bình thường Tiêu Nại luôn là người sôi nổi ( nhưng lạnh lùng với nhiều người khác) còn hài hước nữa nhưng hôm nay lại rất nghiêm túc, hơi trầm. Tiêu Nại quay sang nhìn Thiên Di cười rồi nói với giọng hơi trầm
- Thiên Di này
Tiêu Nại giọng có chút buồn nhưng miệng vẫn nở nụ cười tươi, nụ cười chan chứa đầy đau khổ và suy nghĩ
- Huh?
Thiên Di nhìn Tiêu Nại với đôi mắt to tròn, gương mặt ngây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boi-vi-anh-yeu-em/2522772/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.