Vì Mộ Tuyết đang mang thai nên rất nhiều công việc trong bệnh viện đều được giao cho Moen và Julie giúp đỡ, cũng may bây giờ cặp đôi quái dị này không quá bận rộn nên cô mới có thể chia sẻ thêm công việc cho họ được.Trong căn hộ của Thượng Quan Liệt.“Liệt, anh xem, cái giường trẻ con này nhỏ quá đi.” Mộ Tuyết chỉ vào cái giường trong phòng, cô cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.Bởi vì mang thai được bốn tháng nên trông Mộ Tuyết đẫy đà hơn trước, bụng hơi lồi ra càng khiến cô giống như một thiên thần chiếu sáng trái tim của Thượng Quan Liệt.Thượng Quan Liệt đứng dậy đi đến cạnh Mộ Tuyết, anh đặt tay lên vùng bụng nhô cao của cô để cảm nhận đứa bé, cảm nhận nguồn sáng ấm áp mà Mộ Tuyết mang lại cho anh.“Mộ Tuyết, cảm ơn em đã nguyện ý sinh con cho anh.” Thượng Quan Liệt nghẹn ngào nói, anh có thể cảm nhận được sự ấm áp từ vùng bụng dưới nhô ra của Mộ Tuyết.“Liệt, anh không cần phải cảm ơn em.” Cô rời khỏi lồng ngực của anh, sau đó dùng tay ôm lấy đầu Thượng Quan Liệt rồi nhìn thẳng vào mắt người nọ: “Em nguyện ý bởi vì người đó là anh, Liệt, anh không cần phải cảm ơn.
Anh chỉ cần yêu em là tốt rồi.” Mộ Tuyết nói xong thì lập tức trao cho Thượng Quan Liệt một nụ hôn để thể hiện tình yêu sâu đậm mà cô dành cho anh.“Liệt, chúng ta đón ông nội trở về nước để ông có thể dưỡng già đi.” Mộ Tuyết dựa vào lòng của Thượng Quan Liệt rồi chậm rãi tận hưởng không khí trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boi-vi-la-anh/546839/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.