Nếu bảo vệ luận văn là lợn, thi nghiên cứu sinh là chó thì tìm việc làm còn không bằng chó lợn.
Sau khi vị trí ở Ban tuyên giáo Đảng uỷ bị hành vi đen tối của La Nghệ Lâm cướp đi mất, tôi bắt đầu bước vào cuộc sống không bằng chó lợn.
Tôi muốn làm cô giáo. Tôi cũng muốn làm trong ngành truyền thông. Tôi từ bỏ cái dáng vẻ và sự thanh cao vốn có, tôi học cách viết lên những bản sơ yếu lí lịch đẹp đẽ nhất giống như họ, khoác lác đến tận mây xanh. Hòng tạo cho những đơn vị tuyển dụng một ảo giác là, nếu ông bà không dùng tôi, ôi cha mẹ ơi, như vậy là ông bà đã thiệt lớn rồi, đơn vị của ông bà cũng sẽ sụp đổ thôi. Nếu như ông bà dùng tôi, bảo đảm rằng ông bà như được hồi sinh, như chuyển lỗ thành lãi, lợi nhuận hằng năm sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Cuộc sống vốn đã dồn con người ta trở thành nô lệ cả. Tìm việc làm đã bắt tất cả sinh viên mới tốt nghiệp sử dụng mọi ngón nghề vốn có để tạo nên cơ hội. Tất cả đều là những hình thái biến tướng của quá trình "bức người ngay thẳng làm điều xấu xa". Học cách tính toán, học cách nịnh bợ, học cách tìm một ông chủ thích hợp, tìm kiếm tất cả những cơ hội có được việc làm. Còn các loại chứng chỉ tư cách cấp bốn, cấp sáu chính là những chứng từ bảo hiểm, chỉ khi nào tìm việc làm mới lấy ra dùng, sau đó không một ai muốn nhặt nó lên, lau rửa sạch sẽ rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-nam-phan-hong/268606/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.