Chúng tôi không để ý đến cô ta nữa, ai nấy đều leo lên giường ngủ trưa mà lòng tức anh ách. Tôi không ngủ được, tôi nghe thấy các cô ấy cũng đang trở mình.
Trong phòng yên tĩnh, đột nhiên Tô Tiêu nói: "Trần Thuỷ, cậu mua cái MP3 hôm trước có phải không?"
Trong phòng yên lặng đến nỗi nếu như có ai đó đánh rơi cái kim xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng.
Trần Thuỷ bật dạy, rút gối ném Tô Tiêu. Chiếc gối bị vướng vào cái màn rơi xuống đất.
Tôi hoàn toàn có lí do để tin rằng nếu lúc đó có các hung khí như doa hay súng thì Trần Thuỷ chắc cũng ra tay.
Bởi vì tôi hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của cô ấy.
Bởi vì tôi cũng từng bị oan ức như thế!
Việc xảy ra ở trường khác. Tôi đến tham gia một phong trào, thật tình cờ tôi gặp lại một cậu bạn hồi cấp hai và nhận lời mời đến trường cậu ấy chơi, hôm đó trời mưa rất to, từ phòng cậu ấy đi ra đã là chín giờ hơn. Tầm ấy không còn xe về trường tôi nữa. Thế là cậu ấy bảo tôi đến phòng các bạn nữ cùng lớp với cậu ấy ngủ tạm một đêm. Khi ấy là cuối tuần, các bạn ở Vũ Hán hầu hết đã về nhà nên sẽ có giường trống.
Sau đó cậu ta giúp tôi tìm phòng, chúng tôi tạm biệt nhau.
Ba cô gái phòng đó đều tốt. Nhưng vốn dĩ không thích nói chuyện với người lạ nên tôi không hề chuyện trò với họ, sau khi một mình tẩy trang, thu dọn xong xuôi, tôi tắm táp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-nam-phan-hong/268626/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.