Trong gia tộc có một số người mới, Tô Liễu chưa gặp bao giờ. Đang buồn phiền vì chuyện gặp mặt, Minh Yểm liền đưa ra để nghị, thống kê tên thành phố nơi mọi người ở, nhân dịp quốc khánh 1 tháng 10 tổ chức tụ tập ăn uống.
Vừa vặn sau đó thời gian bảo hộ tân quốc cũng hết, nên cả nhà sẽ tập trung bàn bạc vấn đề quốc chiến. Mọi người lao xao đăng kí danh sách, việc hẹn gặp Tô Liễu vì thế được bỏ qua.
Nhưng cô chưa kịp vui mừng thì đại họa đã giáng xuống, đúng vào ngày khai mạc CHINAJOY. Hôm đó, Tô Liễu bị công cụ chat tự động trong game réo gọi.
Kiêu Dương Tự Hỏa: “Tiểu Ngược, mau tới cứu ta. Ta bị móc túi trong trung tâm triển lãm. Ví tiền và các thứ mất hết, may mà còn di động đã được kết nối với hệ thống chat trong game.”
Theo thói quen, Tô Liễu đánh một chuỗi các dấu chấm lửng rồi hỏi: “Thế đã báo công an chưa?”
Kiêu Dương Tự Hỏa: “Trong ví toàn là card, chỉ có mấy trăm đồng tiền mặt thì không đủ thành án. Báo công an vô ích.”
Cũng phải, Tô Liễu nghĩ một lúc rồi hỏi: “Ngươi không có bạn bè khác ở đây sao? Hiện ta đang ở xa, có qua đó cũng phải mất hơn một tiếng.”
Kiêu Dương Tự Hỏa: “Bạn thì có, nhưng họ hiện không ở đây. Nương tử mau tới cứu ta, ta còn chưa được ăn cơm trưa nữa đây.”
Tô Liễu…
Sự im lặng cuối cùng vừa gửi đi, cô kiên quyết tắt máy, sau đó đứng dậy thay quần áo. Tô Liễu đành phải đội nắng ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-dung-muon-chet/2132703/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.