Năm đó Minh Quốc có một loại pháo hoa, chỉ cần bắn lên trời vào ban đêm sẽ tạo ra hàng ngàn tia sáng lấp lánh, đây là cống phẩm một năm mới được sử dụng một lần vào dịp năm mới, loại pháo hoa này Chu Mẫu hoàng hậu rất thích, còn nhiều lần khen ngợi.
Hai huynh đệ Tần Sở muốn tạo sự bất ngờ nên âm thầm tìm cách làm loại pháo hoa này để chuẩn bị cho ngày sinh thần của mẫu hậu.
Tuy còn nhỏ nhưng họ rất thông minh, chỉ cần nhìn qua đã biết pháo này làm từ những nguyên liệu gì, lại có thêm sứ thần của Minh Quốc giúp đỡ nên mọi chuyện càng trở nên dễ dàng.
Nhưng để có được một số lượng lớn Tần Sở và Tần Thời vẫn luôn chân luôn tay ngay cả đêm cũng không dám ngủ.
Tần Thời khi đó còn viết ngày tháng lên một tờ giấy trắng, mỗi sáng thức dậy dùng bút gạch lên một nét, háo hức chờ đợi còn hơn cả sinh thần của mình.
Sau bao ngày chờ đợi cuối cùng đã đến, Tần Thời gạch một nét cuối cùng lên tờ giấy rồi mới nở nụ cười chạy đi tìm đại ca.
Lúc đó hai huynh đệ còn chưa biết, chờ đợi họ không phải là tiệc sinh thần vui vẻ như trong suy nghĩ, là pháo hoa rực rỡ cháy bừng trên bầu trời đêm, mà là một thi thể lạnh ngắt một đi không trở lại.
Pháo hoa của hai đứa nhỏ mãi mãi không thể đến tay mẫu hậu mà họ yêu quý.
Khi ấy Tần Thời còn quá nhỏ chưa thể hiểu được chết có nghĩa là gì, hắn chỉ biết mẫu hậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-nhien-tro-thanh-vuong-phi-roi/1331772/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.