Paris, Pháp.
Ngay lúc mọi người biết tin cái chết của Mark, Kelly Harris nghe chuông điện thoại reo liên tục, hoa phúng điếu và e-mail gởi đầy hộp thư. Người đầu tiên được báo tin là Sam Meadows, một đồng nghiệp đồng thời là bạn chí cốt của Mark.
- Kelly! Lạy chúa. Tôi không dám tin? Tôi… tôi không biết nói sao, vô cùng bàng hoàng, ngồi nhìn quanh tưởng chừng Mark còn đây. Kelly… nếu cần giúp đỡ gì cứ nói.
- Không, cám ơn Sam - Nhớ nhắn tin luôn. Tôi muốn đỡ đần…
Và cứ thế những cuộc gọi từ những bạn bè của Mark, của người mẫu đồng nghiệp với Kelly.
Bill Lerner giám đốc công ty người mẫu gọi chia buồn, không quên nhắn nhủ.
- Kelly, nói ra đây không tiện. Tôi thấy em nên trở lại làm việc cho nhẹ bớt phần nào âu lo. Em muốn chừng nào trở lại công ty?
- Tôi muốn chừng nào Mark về lại. - Kelly buông máy xuống bàn.
Chuông lại reo. Nhọc nhằn Kelly phải lên tiếng:
- Alô?
- Thưa bà Harris.
Nàng còn là bà Harris nữa không? Không còn nữa, nhưng mãi mãi nàng là vợ của Mark.
Nàng nghiêm giọng nói.
- Bà Mark Harris nghe đây.
- Đây là văn phòng ngài Tanner Kingsley. - Đúng là nơi Mark đang… đã phục vụ, Kelly nghĩ - Sao ạ?
- Ngài Kingsley mong được gặp bà tại thành phố Manhattan. Ông có một cuộc họp tại văn phòng của cơ sở bà có thể đến được chứ?
Kelly có thể đến. Nhưng mà trước đó nàng đã dặn công ty hhông đăng ký một chuyến bay nào hết. Nàng lấy làm lạ. Vì sao Tanner Kingsley cần gặp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-toi-kinh-hoang/1496229/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.