Lần này Phương Quế Chi không nuông chiều nữa: "Đi đi, đợi lát nữa cha mẹ cháu đi làm về, lúc ăn cơm thì lại ăn."
Nữu Nữu là đứa trẻ cũng dễ nói chuyện, không có khóc mà lè lưỡi, ngoan ngoãn đi ra ngoài tiếp tục cưỡi con ngựa gỗ nhỏ của mình.
Sau khi Nữu Nữu đi ra ngoài, Phương Quế Chi vỗ đùi: "Ai nha, tại sao mẹ lại quên luộc một quả trứng gà cho con nhỉ?"
Phương Quế Chi sẽ nấu một quả trứng gà luộc cho Khương Tuệ Tuệ mỗi ngày và thường bỏ nó vào nồi trong khi nấu cơm, hôm nay bà ấy mê mẩn xem Khương Tuệ Tuệ nấu ăn đến nỗi quên mất chuyện này.
Khương Tuệ Tuệ ngăn Phương Quế Chi lại, yêu cầu quả trứng, đập nó vào một cái bát, thêm một ít nước ấm và đặt bát vào trong khi cơm vẫn còn vài phút mới chín.
Chờ đến lúc cơm chín, nhấc nắp nồi ra, trứng hấp cũng chín, rất mềm, khi chạm vào bát sẽ thấy váng sữa trong bát lắc lư, sau đó rắc thêm ít hành lá lên trên, trông ngon miệng lạ thường.
*
Vợ chồng Khương Vệ Quốc và vợ chồng Khương Vệ Quân vừa mới bước vào sân đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt, vợ của Khương Vệ Quân là Lưu Ái Đệ, lẩm bẩm nói: "Trời ơi, hôm nay nhà mình đốt thịt rồng hay sao? Tại sao lại có mùi thơm như vậy?"
Nữu Nữu chờ đã lâu nên sớm đã sốt ruột, vội vàng chạy tung tăng tới, bị Khương Vệ Quốc ôm lấy: “Cha, mẹ, chú ba, dì ba, sao đến bây giờ mọi người mới trở về?! Bà nội nói sẽ đợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1354802/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.