Chưa kể ở đây, sau những lao động nắng gió, đôi bàn tay lại càng thô ráp, sần sùi hơn.
Dù có bôi kem bảo vệ da mỗi ngày cũng không có tác dụng gì lớn.
Vì vậy, Khương Tuệ Tuệ đã làm như thế nào vậy, tại sao làn da lại tốt như vậy!?
Cố Diệp Phi
"Xin chào." Khương Tuệ Tuệ mỉm cười nói, chờ đợi những lời tiếp theo của bọn họ.
Tuy nhiên, ngay sau đó, cô lại thấy Lục Hân đỏ mặt và rất ngượng ngùng xấu hổ nói: “Khương Tuệ Tuệ, cô... Tay cô thật là trắng trẻo, mịn và rất mềm mại, cô có thể để tôi sờ vào chúng một chút được không?”
“Phụt...” Khương Tuệ Tuệ không thể nhịn được cười, đôi mắt híp lại thành vầng trăng khuyết trên bầu trời, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, lông mi khẽ run, giống như cánh quạt phấp phới, cô thật là đẹp.
Cô cảm thấy hai nữ thanh niên trí thức này thật dễ thương, một cô gái đáng yêu như vậy sao lại có thể đưa ra yêu cầu dễ thương như vậy với cô chứ.
Nhưng sau khi cười xong, cô lập tức đưa bàn tay thon dài đó ra trước mặt Lục Hân, giọng nói nhẹ nhàng êm tai nói: “Được, cô có thể sờ.”
Lục Hân vuốt ve bàn tay Khương Tuệ Tuệ như cầm ngọc bội, thở dài: “ Nó thực sự rất tốt, không có một chút thô ráp nào, Khương Tuệ Tuệ, cô đã làm như thế nào vậy? Sau khi chúng tôi đến đây, tay của chúng tôi đã chai sạn đi vì làm việc, một chút cũng không hề đẹp mắt.”
Vừa nói, cô ấy vừa duỗi bàn tay của cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1417391/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.