Đặc biệt là Lưu Ái Đệ, người đã cãi nhau kịch liệt đến mức muốn chết, bà ấy xem như là sợ nhà họ Khương, không thể trêu vào còn không thể trốn đi hay sao?
Vì vậy, sau khi Ngưu Thúy Phân biết chuyện này, thay vì đi xem náo nhiệt, bà ấy đã chọn trực tiếp về nhà. Không thấy sao, bà ấy bắt đầu giặt quần áo khi về đến nhà.
Lúc này, người đàn ông của bà ấy mới nói cho bà ấy biết chuyện, bà ấy tức giận nói: "Ông cũng thật là, muốn mượn thì mượn, sao lại báo cáo với tôi làm gì? Ông là đại đội trưởng, phải báo cáo công việc với tôi nữa hay sao? Hơn nữa, trong lòng ông, tôi là loại người thù dai và keo kiệt lắm à? Đừng nói nữa, nhanh chóng mang xe đạp đến cho bọn họ, đừng chậm trễ thời gian nữa, đạp xe đạp vào huyện thành còn phải mất rất nhiều thời gian."
Đại đội trưởng cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe thấy điều này.
Lại bị Ngưu Thúy Phân nói làm cho ngượng ngùng xấu hổ: "Này, đây không phải là do lần trước bà kể cho tôi nghe nhà họ Khương khi bà trở về hay sao? Tôi nghĩ về điều đó, đừng đợi đến khi tôi cho bọn họ mượn xe rồi bà lại nổi giận với tôi. Tôi sẽ rất khó để giải thích."
Ngưu Thúy Phân trừng mắt lườm ông ấy một cái: "Tôi không phải loại người đó, ông đi nhanh lên đi! Chuyện lần đó là chuyện lần đó, chuyện lần này là chuyện lần này! Chuyện này khác nhau!”
“Được rồi, được rồi, không giống nhau, tôi đi ngay.” Nói xong, đại đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1417493/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.