Tạ Phương Hoa cũng phục hồi tinh thần lại, vội vàng chào và bảo bọn họ vào nhà: "Nhanh vào đi, nhanh vào đi, nhưng sao hai người đến sớm như vậy, tôi còn tưởng rằng một lúc nữa hai người mới đến. Không phải đấy chứ, tôi còn chưa làm xong đồ ăn.”
“Không có việc gì, không có việc gì, chúng tôi có thể giúp chị làm mà.” Khương Tuệ Tuệ cười nói.
"Không cần không cần, hai người ngồi nghỉ ngơi một lát đi, tôi có thể tự mình bận rộn được mà." Tạ Phương Hoa cười lắc đầu, rót một ly nước đun sôi cho Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh: "Khát nước rồi đúng không, uống chút nước đi."
Khương Tuệ Tuệ nhấp một ngụm nước từ tách trà, Tống Thời Thanh gật gật đầu cảm ơn với Tạ Phương Hoa.
Sau khi uống nước, Khương Tuệ Tuệ thì thầm với Tống Thời Thanh: "Anh ngồi chờ ở đây một lúc đi, em đi giúp chị Phương Hoa nhặt rau."
"Anh cũng sẽ giúp.” Tống Thời Thanh nói.
"Không cần, nếu như anh đi giúp thì chị Phương Hoa sẽ càng thêm xấu hổ." Đôi tay mảnh khảnh của Khương Tuệ Tuệ đặt lên vai Tống Thời Thanh, giọng điệu trêu chọc nói: "Em đoán chị Phương Hoa đã sớm đoán được quan hệ của chúng ta, em sẽ đi thăm dò chị ấy một chút."
Sau đó, Khương Tuệ Tuệ cười rạng rỡ với Tống Thời Thanh, quay người và bước nhanh vào sân, nói với Tạ Phương Hoa: "Chị Phương Hoa, để em giúp chị nhặt rau."
Tạ Phương Hoa ngẩng đầu lên, di chuyển giỏ rau đến trước mặt Khương Tuệ Tuệ, mang cho cô một cái ghế đẩu để cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1499970/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.