Đại đội trưởng vốn muốn đọc cho mọi người nghe thấy, nhưng cuối cùng lại ngượng ngùng xấu hổ không dám đọc ra.
Thay vào đó, ông ấy đưa tờ giấy cho Khương Tuệ Tuệ, hỏi: "Tuệ Tuệ, đây là chuyện gì vậy?"
Khương Tuệ Tuệ cầm tờ giấy nhìn, sau đó lắc đầu và nói: “Cháu không viết cái này.”
Đại đội trưởng hỏi: "Không phải cháu viết sao?"
"Vâng." Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu, cô nói: "Chữ viết xấu quá, cháu viết bằng tay trái còn viết đẹp hơn chữ này."
Lại hỏi: "Ai có giấy bút không?"
Tống Thời Thanh tiến lên vài bước, anh lấy chiếc bút máy khắc trong túi áo sơ mi ra, nhưng anh không lấy tờ giấy. Ánh mắt của hai người chạm nhau, Khương Tuệ Tuệ nhướng mày nhìn anh trong khi những người khác không chú ý.
Tống Thời Thanh vừa tức giận vừa buồn cười, cô gái nhỏ này đến bây giờ vẫn còn rất bình tĩnh, vậy mà vẫn có thể đùa nghịch với anh được. Khương Tuệ Tuệ lấy bút máy, lật tờ giấy và viết một từ ở mặt kia.
Thanh.
Thanh trong Tống Thời Thanh, cũng là thanh thanh bạch bạch.
Cố Diệp Phi
Nét chữ của cô rất đẹp và ngay ngắn, hoàn toàn khác với nét chữ trên mảnh giấy.
Cô đưa tờ giấy cho đại đội trưởng và nói: “Chú đại đội trưởng, chú xem này.”
Đại đội trưởng cầm tờ giấy đi, không cần so sánh cẩn thận, vừa nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ có thể viết chữ đẹp như vậy thì bức thư tình kia tuyệt đối không phải là do Khương Tuệ Tuệ viết.
Kế toán Lưu cũng nói: "Chữ viết của Tuệ Tuệ khá đẹp. Lần trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1500010/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.