Tuy nhiên, khi nhìn thấy động tác tự nhiên của Tống Thời Thanh, trái tim cô vẫn vô thức nhảy lên.
Đồng thời, mang theo chút niềm vui sướng nhảy nhót, có một bí mật nhỏ ẩn giấu giữa bọn họ mà không ai khác có thể biết được.
Về đến nhà, bà nội Tống nhanh chóng chu đáo dọn cho mọi người một bát canh gừng, kêu mọi người uống một bát cho ấm. Nước nóng cũng đã được chuẩn bị xong, uống canh gừng xong là có thể đi tắm nước nóng ngay.
Bà nội Tống rất ân cần chu đáo, nhưng Phương Quế Chi lại cảm thấy rất xấu hổ, vội vàng nói với bà nội Tống: “Thím, chuyện gia đình thím chúng cháu đã nghe nói rồi, thím cứ ở trong nhà chúng cháu đi, việc khác chúng cháu có thể tự làm, không thể làm cho mọi người mệt mỏi được ạ.”
Bà nội Tống lắc đầu nói: “Việc này có gì mà mệt mỏi, chỉ là chút chuyện nhỏ nhặt, mọi người thu hoạch lúa mì trong cơn mưa to như thế thì mới là vất vả.”
Bọn họ nói nói cười cười với nhau một hồi, thực sự giống như người trong một gia đình vậy.
Ở phía bên kia, Khương Tuệ Tuệ đi lấy quần áo sạch và định đi tắm.
Bồn tắm cũng đã được chuẩn bị xong, nhưng là Tống Thời Thanh mang nước nóng đến cho cô, hai thùng đầy nước nóng bốc khói được Tống Thời Thanh nhẹ nhàng bưng vào, rót vào thùng gỗ vang lên một tiếng “ầm”.
Hơi nóng bốc lên từ thùng đập vào mặt Tống Thời Thanh. Khuôn mặt anh lạnh lùng đột nhiên nóng lên, từ ấm áp biến thành nóng bỏng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1500081/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.