Cô nhếch miệng cười xán lạn, trên mặt tràn ngập vẻ hạnh phúc.
Lâm Hồng Binh nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hắn ta không dám nhìn tiếp. Thật ra lúc sáng hắn ta đã có nghe vài người nói về chuyện này, đoán được có lẽ người tới chính là Khương Tuệ Tuệ, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy cô, cảm giác trong lòng không thể diễn tả bằng lời nữa.
Hắn ta nghiêng mặt đi, nói: “Không phải, chỉ là trông giống nhau mà thôi. Tôi còn phải trở về giặt quần áo, các người cứ ở đây chơi vui đi, tôi đi về trước.”
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.
Sau khi hắn ta xoay người rời khỏi, Khương Tuệ Tuệ lơ đãng quay đầu nhìn thoáng qua bên này, bỗng nhiên giống như thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, nhưng không để ý, cô nói nhỏ vào tai Tống Thời Thanh: “Em không ngờ ở quân khu lại đông người như vậy, không biết cam em chuẩn bị có thiếu không nữa?”
“Không sao đâu, thật ra bọn họ cũng chỉ ăn cho vui thôi, mỗi người một quả ăn là vui rồi.” Tống Thời Thanh nói.
“Để em lột cho anh một quả, cam này ngọt lắm.” Khương Tuệ Tuệ lột một quả, đút vào miệng Tống Thời Thanh một múi.
Tống Thời Thanh há mồm ăn, đầu lưỡi không cẩn thận mà chạm phải ngón tay Khương Tuệ Tuệ, nhẹ nhàng l.i.ế.m láp.
Khi bị người khác nhìn thấy, lại làm bộ tỏ vẻ đứng đắn, làm bộ không có chuyện gì xảy ra...
Từ sau khi kết hôn, Khương Tuệ Tuệ đến sống ở thành phố, nhưng cô vẫn thường xuyên lui tới hai đại đội.
Lần trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552434/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.