Nói xong, Kỳ Huy Hoàng vội vàng thu dọn một chút đồ đạc, lập tức đi đến nhà họ Khương.
Tạ Phương Hoa đi theo, nói: “Em cùng đi với anh.”
Cô ấy sợ Tuệ Tuệ sẽ tức giận Kỳ Huy Hoàng, nói đến cùng thì chuyện này là do Kỳ Huy Hoàng không đúng, nhưng nếu cô ấy đã hẹn hò với anh ấy thì cũng nên nói giúp anh ấy mấy câu trước mặt Tuệ Tuệ mới được.
Trên đường đi, Tạ Phương Hoa nói: “Tuệ Tuệ là người bạn tốt nhất của em, dù sao đi chăng nữa thì em cũng sẽ không cho phép người khác làm cô ấy khổ sở, kể cả anh cũng không được, đã biết chưa? Nếu sau này anh còn như vậy, em thật sự sẽ không để ý tới anh nữa.”
Kỳ Huy Hoàng nhìn dưới ánh trăng, thấy biểu cảm của Tạ Phương Hoa vô cùng nghiêm túc, anh ấy nghiêm, nghỉ rồi kính lễ với cô ấy một cái, sau đó nói: “Báo cáo trưởng quan, tôi đã rõ, bạn của trưởng quan cũng chính là bạn của tôi, tôi bảo đảm sau này tuyệt đối không tái phạm!”
Lời này đã chọc cười Tạ Phương Hoa, lúc này cô ấy mới cho phép Kỳ Huy Hoàng nắm tay cô ấy mà đi.
Đồng thời trong lòng cô ấy cũng cảm thấy ngọt ngào, từ chuyện này cũng có thể nhìn ra, Kỳ Huy Hoàng đối xử với cô ấy khá tốt. Rất là nghe lời cô ấy, cô ấy muốn anh ấy lập tức đi giải thích với bà Tống là anh ấy lập tức đi ngay.
Cô ấy biết, anh ấy là người mà cô ấy có thể phó thác cả đời.
Đợi đến khi xin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552505/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.