Nhược Lê thì ra vẻ như không có gì vẫn kêu ngạo sai sử người khác, như chuyện vừa rồi người bị mắng là không phải cô ta, vẻ mặt có chút ý vị xem Hạ Tâm Y xấu mặt, cô ta tự nhủ Hạ Tâm Y còn sẽ xấu mặt hơn cô.Nghĩ đến tâm trạng bực bội khi nãy cũng không còn mà cong lên môi một nụ cười.
Diệp Sương lại là một bên không biểu tình gì chỉ nhìn như thể người xem kịch.Cô ta không tin Hạ Chí Hoán không có gì quan hệ với Hạ Tâm Y, mà quan hệ đó không thể là bình thường, có quỷ mới tin là bình thường, còn về Hạ Thừa Viễn hoàn toàn không có khả năng người như Hạ Tâm Y lại được hắn coi trọng, cô ta chỉ mang một bộ dáng là người ngoài, chỉ xem kịch, chỉ xem phim mà thôi không hề có ý tứ tham gia.Cô ta muốn nhìn Hạ Tâm Y là có bản lĩnh gì, tóm lại cô không uy hiếp được cô ta.
Đương nhiên Hạ Tâm Y thời điểm này so với Diệp Sương chỉ thiếu là ảnh hậu, nhưng Thị Hậu* cô ta đã từng nhận qua một lần là không thể so nổi.Nhưng không có nghĩa Hạ Tâm Y sẽ mãi mãi không bằng cô ta, mà là tương lai không xa còn là đè bẹp cô ta vì sự tự tị sai lầm hôm nay, đến lúc đó Diệp Sương xác định kẻ thù duy nhất là Hạ Tâm Y và lúc đó Hạ Tâm Y không phải kẻ vô danh nữa, cũng không phải kẻ cô ta muốn làm gì nói gì điều được.
........
Hạ Tâm Y trên người là thân cổ phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-ca-ca-sung-nang-hau/2231084/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.