—
“Xem ai dám?
Tiểu Cửu đã được ghi vào gia phả nhà Lê, là cháu gái của ta, ai dám chê cười nó!”
“Ba…”
Lê Hồng còn chưa kịp nói hết câu, tay áo đã bị ai đó kéo nhẹ.
Lê Vân nhẹ nhàng kéo tay áo của ông, gương mặt tinh tế trắng nõn hiện lên một nụ cười, rất hiểu chuyện mà nói:
“Ba, từ khi chị đến nhà này đã không ra ngoài nhiều, lần này cứ để chị đi mở mang tầm mắt đi.”
Từ Tố cũng rất rộng lượng mà nói: “A Hồng, để nó đi đi.”
Thấy vợ và con gái đều nói vậy, Lê Hồng cũng đành đồng ý.
Cuối cùng vẫn không yên tâm, ông thì thầm với Từ Tố: “Nhớ trông chừng nó đấy.”
Từ Tố gật đầu, trong mắt thoáng qua một tia giễu cợt.
Đêm, lạnh như nước.
Biệt thự nhà An đèn đuốc sáng trưng, ồn ào vô cùng.
Khi Lê Cửu và mọi người đến nơi, tiệc đã bắt đầu.
Mọi người trên mặt đều mang theo nụ cười giả tạo, chúc tụng, đổi ly chào hỏi.
Lê lão gia đi thẳng lên lầu hai tìm An lão gia.
Còn Lê Hồng thì dẫn vợ con đi chào hỏi các đối tác kinh doanh cũ.
Hoàn toàn không có ý định quản Lê Cửu.
Lê Cửu nhìn quanh phòng khách, tìm một góc ngồi xuống.
Ban đầu có không ít người nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.
Hôm nay cô mặc bộ đồ hoàn toàn không phù hợp với bữa tiệc, chẳng giống như đến dự tiệc chút nào.
Áo sơ mi trắng cùng quần jeans đen, đơn giản vô cùng.
Dù sao Từ Tố cố ý muốn xem cô xấu mặt, làm sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2864596/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.