—
Kỳ Mặc Vi đảo mắt, nở một nụ cười đầy bí ẩn.
“Tam ca, nói thẳng ra đi, nếu anh muốn ăn cơm với A Cửu, để em giúp anh hẹn cô ấy chẳng phải dễ dàng hơn sao?
Cần gì phải vòng vo tam quốc như vậy?”
“…”
“Còn nói gì mà sợ A Cửu có ý đồ xấu với em, trước giờ em có thấy anh lo lắng cho em đến vậy đâu.”
“…”
“Tam ca, em biết mà, với một người đẹp như A Cửu, là đàn ông ai mà chẳng có hứng thú.
Anh không cần tìm mấy lý do ngớ ngẩn đó đâu.”
Kỳ Cảnh Từ đôi môi khẽ nhếch, không khí quanh người trở nên lạnh lẽo hơn.
Nhưng Kỳ Mặc Vi lại nghĩ rằng, anh bị mình phát hiện ra ý đồ, nên thẹn quá hóa giận thôi.
Cô biết mà, chắc chắn tam ca và A Cửu có tình cảm với nhau!
Nếu họ thành đôi, không những giải quyết được vấn đề lớn của gia đình mà còn giúp ông nội vui vẻ hơn, mình cũng có thể được lợi.
Nghĩ đến đây, Kỳ Mặc Vi càng thêm phấn khích, vỗ vai Kỳ Cảnh Từ, nói: “Yên tâm đi tam ca, chuyện này cứ giao cho em!”
Kỳ Cảnh Từ: “…”
Anh nhìn bàn tay của Kỳ Mặc Vi đang đặt trên vai mình, mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng.
Cổ Kỳ Mặc Vi đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh.
Cô quay đầu lại.
Bốn mắt nhìn nhau.
Không khí đột ngột trở nên căng thẳng.
Kỳ Mặc Vi nhìn chằm chằm vào tay mình, thầm kêu lên một tiếng chết tiệt.
Vừa rồi không chú ý, tay lại tự động.
Mình chết chắc rồi!
Tam ca,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2864633/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.