——
Kỳ Cảnh Từ nhìn vào màn hình điện thoại, khóe miệng nở một nụ cười.
Cô nhóc dám chơi khăm anh?
Vậy thì để cô làm tài xế vài ngày đi.
Ông chủ lặng lẽ ghi chú vào sổ tay nhỏ trong đầu, thêm một điểm vào sổ nợ của Lê Cửu.
Kình Nhất chụp lại đoạn trò chuyện vừa rồi và gửi cho Kình Nhị, muốn khoe khoang một chút.
[Kình Nhất: Hình ảnh]
[Kình Nhị: ?]
[Kình Nhất: Thấy không, ông chủ cho tôi nghỉ phép rồi!
Vui vẻ.jpg]
[Kình Nhị: .]
[Kình Nhất: Ý gì?]
[Kình Nhị: Đồ ngốc.]
Kình Nhất lập tức nổi khùng.
Ngốc cái gì?
Cậu mới là đồ ngốc!
Cậu ghen tị vì tôi có kỳ nghỉ!
……
Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc đã là năm giờ chiều.
Kỳ Cảnh Từ đọc xong tài liệu cuối cùng, đặt bút xuống.
Anh nhẹ nhàng xoay đầu, thư giãn cổ một chút.
Kết quả là liếc mắt thấy Lê Cửu đang gục xuống bàn ngủ say.
Kỳ Cảnh Từ: …
Anh để cô làm thư ký không phải để cô đến ngủ!
Kỳ Cảnh Từ đứng dậy, lấy chiếc áo khoác bên cạnh, đi đến trước mặt Lê Cửu.
Cái bóng rơi xuống đầu cô, nhưng cô vẫn ngủ say, không phát hiện có người đến gần.
Kỳ Cảnh Từ nheo mắt, gõ nhẹ ngón tay lên bàn.
Lông mi dài của Lê Cửu khẽ rung, cô từ từ mở mắt.
Đập vào mắt cô là bàn tay thon dài của anh.
Tiếp theo, cô nhìn thấy đôi mắt phượng lạnh lùng của Kỳ Cảnh Từ.
Anh đứng trước cửa sổ kính lớn.
Ánh hoàng hôn chiếu qua cửa sổ, phủ lên khuôn mặt điển trai của anh một lớp ánh sáng vàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2864654/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.